Nền Tảng Hành Vi Đạo Đức

Ba Lãnh Vực Chánh Của Đạo Đức: Kềm Chế Hành Vi Tiêu Cực, Kỷ Luật Và Giúp Đỡ Tha Nhân

Khi nói về đạo đức hay hành vi đạo đức trong nhà Phật, thì chúng ta sẽ nói về ba lãnh vực khác nhau. Trước tiên là kềm chế hành vi tiêu cực, nghĩa là không hành động vì ảnh hưởng của tâm sân hận, tham lam, hay ích kỷ, dù có ý định làm hại hay không. Đôi khi, chúng ta sẽ hành động một cách ích kỷ, và thậm chí không nhận ra là mình đang hành động một cách ích kỷ, và không có ý làm tổn thương ai, nhưng thật ra thì điều đó đã tạo ra rất nhiều tổn hại và vấn đề.

Nếu như chỉ muốn sự việc xảy ra theo “cách của tôi”, và “tôi phải có được bất cứ điều gì mình muốn”, bởi vì chúng ta ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân mình, thì sẽ bỏ mặc người khác, và thậm chí khi không có ý định làm như vậy, thì vẫn khiến cho người khác tổn thương rất nhiều. Nếu như mình tức giận, thì sẽ mất hết tính tự chủ, đúng không, và sẽ làm và nói đủ điều mà ta sẽ hối hận về sau, và chúng sẽ tạo ra rất nhiều rắc rối. Vì vậy, lãnh vực đạo đức đầu tiên là kềm chế hành vi tiêu cực.

Tuy nhiên, khi nói về đạo đức, thì chúng ta đang nói về tính kỷ luật, việc có kỷ luật có nghĩa là làm chủ đời sống, không để cho bản thân bị ảnh hưởng vì sự lười biếng, hay đủ loại phiền não, khiến cho mình không thể hoàn thành việc gì trong đời sống, nên loại hành vi đạo đức thứ hai là tham gia vào việc tích cực. Ví dụ như học hành chăm chỉ và có học vấn tốt. Điều đó đòi hỏi rất nhiều kỷ luật, đúng không, đó là kỷ luật tự giác để nghiên cứu, học hỏi. Nhưng nếu muốn hoàn thành điều gì tích cực trong cuộc sống, thì phải có trình độ, phải rèn luyện, và điều này đòi hỏi kỷ luật. Đó là một lãnh vực đạo đức.

Tại sao nó là đạo đức? Bởi vì tất nhiên là ta có thể tập luyện để trở thành một tên trộm thật lành nghề, một tội phạm rất khôn ngoan, hay có thể rèn luyện, để trở thành một người đóng góp tích cực cho xã hội. Vì vậy, nếu như sẽ đào tạo trong lãnh vực nào, thì mình phải quyết định điều gì sẽ tạo ra lợi ích tốt nhất, dựa vào những lãnh vực mà mình giỏi dang, và tài năng của ta là gì. Một phần trong đó cũng là tôi yêu thích điều gì, tôi thích làm cái gì. Khi nghĩ về những điều mà tôi thích làm, thì tất nhiên điều mà tôi thích có thể chỉ là xem truyền hình và đi chơi với bạn bè, nhưng không thể làm điều đó cả đời, đúng không? Vì vậy, khi nghĩ về những gì tôi thích làm, thì không chỉ là những điều mà tôi thích làm trong hiện tại, mà là những gì sẽ mang lại cho mình hạnh phúc lâu dài trong cuộc sống.

Loại đạo đức thứ ba là đạo đức liên quan đến việc giúp đỡ người khác. Nếu chỉ rèn luyện bản thân, để có khả năng tốt thôi thì chưa đủ, mà còn phải sống trong xã hội với người khác, và chia sẻ tất cả những phẩm chất tốt đẹp, cũng như tài năng và khả năng của mình với người khác là điều rất quan trọng. Dù có khả năng nào, thì ta cũng có thể sử dụng chúng, để giúp đỡ tha nhân. Suy cho cùng, khi sống trong xã hội, hạnh phúc của mình phụ thuộc rất nhiều vào hạnh phúc của cả xã hội, nên điều rất quan trọng khi thảo luận về đạo đức, là phải có tâm lượng rất quảng đại, không chỉ suy nghĩ rất hẹp hòi hay nhỏ nhoi. Điều đó có nghĩa là không chỉ nghĩ về tôi hay gia đình tôi, mà nghĩ về xã hội rộng lớn hơn nhiều, và không chỉ nghĩ về hiện tại, mà nghĩ về tương lai, và hậu quả của những điều mình làm.

Top