Bon Và Phật Giáo Tây Tạng

Dẫn Nhập

Tối nay, tôi được yêu cầu nói về truyền thống Bon và mối quan hệ của nó với Phật giáo. Khi Đức Dalai Lama nói về các truyền thống Tây Tạng, Ngài thường nói về năm truyền thống của Tây Tạng: Nyingma, Kagyu, Sakya, Gelug và Bon. Theo quan điểm của Ngài thì Bon có vị trí ngang hàng với bốn dòng truyền thừa Phật giáo Tây Tạng. Ngài rất rộng rãi. Không phải ai cũng đồng ý với lập trường này. Đã và vẫn còn rất nhiều ý tưởng rất lạ về Bon trong số các đạo sư. Theo quan điểm tâm lý học Tây phương, khi mọi người đang rất cố nhấn mạnh những điều tích cực trong nhân cách của họ, trước khi họ thật sự giải quyết sự việc ở mức độ sâu sắc, thì phần bóng tối sẽ được phóng chiếu vào kẻ thù. "Chúng tôi là người tốt trên đường tu thanh tịnh đúng đắn, còn họ là ác quỷ.". Chẳng may là cách hành giả Bonpo đã là đối tượng truyền thống của sự phóng chiếu này trong lịch sử Tây Tạng. Chúng ta sẽ xem xét các lý do lịch sử về vấn đề này. Nó chắc chắn phải được hiểu trong bối cảnh lịch sử chánh trị Tây Tạng.

Đó chỉ là thực tế rằng đạo Bon đã gánh chịu rất nhiều dư luận tiêu cực, và một hình ảnh xấu ở Tây Tạng. Người Tây phương thường được lôi cuốn vào việc tranh cãi, như thể điều gì có hình tượng xấu thì thú vị hơn. Các truyền thống khác thì nhàm chán và thẳng thắn. Một ý tưởng kỳ lạ không kém là Bon kỳ lạ hơn Phật giáo Tây Tạng. Một số người Tây phương xem nó như một nơi mà họ có thể tìm thấy phép thuật, những điều về Lobsang Rampa như khoan một cái lỗ trên trán của người ta, để mở con mắt thứ ba. Cả hai quan điểm đều không chính xác. Phải cố gắng có một viễn cảnh cân bằng hơn, và nhìn Bon với lòng tôn trọng, như Đức Dalai Lama đã làm. Điều quan trọng là phải hiểu lịch sử Tây Tạng, để xem quan điểm tiêu cực về Bon đã phát triển như thế nào, để xem cách tiếp cận phát triển tâm linh của nó liên quan đến Phật giáo Tây Tạng như thế nào.

Top