Những người trong số quý vị đã đến từ Tây Tạng và số đông người Trung Quốc đang có mặt ở đây, có một điều mà quý vị cần phải xác quyết. Khi có những vị thầy đạo đức giả, giả dối, thì quý vị phải vạch trần những lời gian dối và lừa gạt của họ. Quý vị phải dứt khoát về điều này.
Một vài năm trước, có một hội nghị ở Dharamsala dành cho chư đạo sư từ phương Tây đang giảng dạy Phật giáo Tây Tạng, Thiền tông và những pháp môn tương tự. Nhân hội nghị này, một vài đạo sư Tây phương trong số này đã báo cáo như sau: “Ngày nay, trong số các thiền sư, có một số người có thể được gọi là rất lạm dụng, và tương tự như vậy trong số các lạt ma Tây Tạng, cũng có một số người có thể được gọi là rất lạm dụng. Vì vấn đề này, chúng ta cần có phương tiện thiện xảo và cách thức ngăn chận hành vi của họ.”
Lúc đó, tôi nói với họ rằng: “Không có điều gì chúng ta có thể làm để ngăn chận họ. Đức Thế Tôn đã tuyên thuyết một cách rõ ràng và dứt khoát điều gì nên bỏ và điều gì nên làm. Ví dụ, Ngài đã nói một cách rõ ràng và dứt khoát rằng ‘Hãy thúc đẩy người khác hành động phù hợp với mục tiêu của giáo huấn, và chính con hãy hành động nhất quán với những mục tiêu này.’ Nhưng họ không chịu nghe; họ không coi trọng điều đó. Nếu họ không coi trọng những điều Đức Thế Tôn nói, thì chúng ta sẽ giúp ích được gì khi nói điều gì với họ đây? Điều này sẽ không giúp ích gì cả.
“Quý vị phải công khai tình hình với công chúng. Hãy đăng báo, nêu tên những người đó, rằng có những trường hợp như thế này về những người thuyết Pháp, nhưng họ lại cư xử liều lĩnh. Hãy công khai điều đó. Việc này có thể giúp ích một chút và mang lại một vài lợi lạc, nhưng ngoài điều đó ra, việc giải thích của chúng ta sẽ không ngăn chận hành vi của họ.” Tôi nói với họ như vậy.
Bạn phải biết vấn đề là như vậy. Bất cứ khi nào tình huống phát sinh, có một đạo sư đạo đức giả, giả dối, thì hãy công khai danh tánh của họ và cuối cùng, nếu cần thiết thì nên bắt họ, hãy bắt giữ họ. Điều này đã xảy ra ở Mỹ, một số người đã bị bắt, và có lẽ ở Đài Loan cũng sẽ có một vài người bị bắt. Nhất định là họ phải bị pháp luật bắt giữ.
Khi một vài đạo sư như vậy, mang danh hiệu “Lạt ma” và bị gọi là nhục nhã, là những người nổi bật trong mắt công chúng, thì quý vị không cần phải lo lắng với ý tưởng rằng điều này sẽ gây thiệt hại cho Phật pháp. Trong một dịp, cách đây vài năm, khi tôi ở Anh, có một vị lạt ma ở một trong các trung tâm Phật giáo nước Anh đã gây ra một vụ tai tiếng liên quan đến hành vi đối với phụ nữ, và đã bị luật pháp bắt giữ ở Mỹ. Các đệ tử của ông nói với tôi rằng họ vô cùng lo lắng. Họ lo lắng là trường hợp này sẽ tạo ra nguy cơ làm thiệt hại giáo lý của Đức Phật. Tôi nói với họ rằng họ không cần phải lo lắng về điều đó. 2500 năm đã trôi qua kể từ khi Đức Thế Tôn giáng thế. Ngày nay, chỉ có một vài đạo sư bị gọi là nhục nhã. Họ không thể gây thiệt hại cho giáo lý của Đức Phật. Những vị thầy hiện nay bị gọi là nhục nhã không thể làm tổn hại giáo lý của Đức Phật. Tôi nói với họ như vậy. Tôi tự tin về điều này.