Hoàng Đế Songsten Gampo
Vào thế kỷ thứ 7 sau Công nguyên, Hoàng đế Songtsen Gampo đã chinh phục Zhangzhung, một vương quốc ở phía Tây Tây Tạng, nơi truyền thống Bon bắt nguồn, thống nhất Tây Tạng thành một đế quốc rộng lớn. Theo thông lệ để tạo khối đồng minh qua hôn phối, nhà vua đã có một vài người vợ, ít nhất là một người từ Trung Quốc, một người từ Nepal, và một người từ Zhangzhung. Mỗi người vợ mang theo những kinh sách từ truyền thống của họ đến miền Trung Tây Tạng, và sự khởi đầu của Phật giáo ở Tây Tạng thường được truy nguyên từ sự kiện này. Cũng có những bài tường thuật thần thoại về chuyện kinh sách rơi từ trên trời xuống vào thế kỷ thứ Nhất, trước Công nguyên, nhưng dù sao đi nữa, vào thời kỳ đầu thì đạo Phật có rất ít ảnh hưởng đối với xã hội Tây Tạng.
Songtsen Gampo muốn phát triển chữ viết, nên đã gửi thượng thư Thonmi Sambhota đến Khotan, một vương quốc Phật giáo hùng mạnh trên Con Đường Tơ Lụa đến phía Tây Bắc của Tây Tạng, nơi dãy núi Tây Tạng sụp dần xuống thấp hơn mực nước biển từ cao nguyên Tây Tạng. Qua khỏi vùng này còn có sa mạc Taklamakan xinh đẹp nhưng dữ dội, một danh từ tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, nghĩa là “một đi không trở lại”. Ngày nay, khu vực này là tỉnh Tân Cương ở Trung Quốc, nhưng vào thời Songtsen Gampo, vùng đất nằm dưới chân núi, ngay trước khi sa mạc bắt đầu là Khotan.
Khu vực này theo đạo Phật mạnh mẽ, và chủ yếu chịu ảnh hưởng của văn hóa Iran. Ngôn ngữ của nó có liên quan đến các ngôn ngữ Iran, có ảnh hưởng lớn đối với Tây Tạng, nhưng thường không được nhấn mạnh trong sử ký. Ví dụ, bảng chữ cái Tây Tạng thật sự bắt nguồn từ chữ viết Khotan, đây là bản chuyển thể của họ từ bảng chữ cái tiếng Phạn. Điều đã xảy ra là các giáo viên Thonmi Sambhota người Khotan sẽ gặp nhau ở Kashmir ở thời điểm đó, và người ta cần phải đi qua Kashmir để đến Khotan. Vì lý do này, người ta thường nói rằng chữ viết của Tây Tạng xuất phát từ Kashmir, nhưng qua phân tích lịch sử chi tiết thì chúng ta thấy không phải như vậy. Hơn nữa, hệ thống dịch thuật sang Tạng ngữ chịu ảnh hưởng nặng nề từ phong cách của người Khotan, tách rời các từ ngữ và đem lại ý nghĩa cho các âm tiết riêng lẻ.
Vào thời điểm này, vẫn chưa có nhiều sự phát triển của đạo Phật ở Tây Tạng. Các bản tường thuật lịch sử nói rằng Tây Tạng được hình thành như một nữ quỷ nằm bẹp trên mặt đất, và để điều phục mãnh lực nguy hại của nữ quỷ thì các chùa chiền phải được xây dựng ở một số huyệt đạo trên cơ thể của nữ quỷ này. Do đó, mười ba ngôi chùa đã được xây dựng trên một khu vực địa lý rất rộng lớn, để điều phục quỷ thần hoang dã ở Tây Tạng. Những ngôi chùa này, cùng với các kinh sách và tôn tượng mà các hoàng hậu đã đem đến Tây Tạng, là sự khởi đầu của Phật giáo Tây Tạng.
Về sau, liên hệ với Trung Quốc và Khotan đã phát triển nhiều hơn, và rồi với Ấn Độ. Công chúa Zhangzhung đã mang đến rất nhiều nghi thức Bon cho nhà nước, mặc dù chúng rất khác biệt, so với những gì chúng ta gọi là Bon ngày nay.