Những Điểm Chính Về Nghiệp

Nghiệp nói về những sự thôi thúc khiến ta hành động, nói năng và suy nghĩ theo những cách cưỡng ép. Khi mình thực hiện những sự thôi thúc này thì sẽ củng cố những tập khí cũ. Kết quả là tâm trạng của mình sẽ lên xuống thất thường, và sẽ lập lại những hành vi theo lề thói vô tự chủ. Tuy nhiên, những nghiệp quả này không phải là tiền định, chúng không cố định, mà ta có thể ảnh hưởng những gì mình trải nghiệm. Ta có thể làm cho chúng bớt nặng nề, vì cường độ của chúng phụ thuộc vào nhiều yếu tố nằm trong tầm ảnh hưởng của mình.

Nghiệp Và Tứ Diệu Đế

Nghiệp là một chủ đề chính trong đạo Phật. Ta có thể thấy tầm quan trọng của nó bằng cách nhìn vào cách nó ăn khớp với Tứ Diệu Đế, bốn chân lý được các bậc chứng ngộ cao cả xem là đúng. Đức Phật đã thuyết giảng bốn điều này như cấu trúc cơ bản trong giáo lý của Ngài.

Sự thật đầu tiên về đời sống là cuộc sống thì khó khăn và đầy dẫy vấn đề. Những vấn đề này là gì? Về cơ bản thì chúng là những cảm giác ở những mức độ hạnh phúc và bất hạnh khác nhau mà mình cảm nhận trong từng khoảnh khắc. Đây là vấn đề thật sự.

Đôi khi, chúng ta có những kinh nghiệm thô thiển về đau khổ, bất hạnh và đau đớn, chúng rõ ràng là một vấn đề. Nhưng rồi đôi khi mình cảm thấy hạnh phúc, nhưng điều đó chỉ thoáng qua, không lâu bền. Hạnh phúc thoáng qua này có rất nhiều vấn đề. Nó được gọi là “hạnh phúc ô nhiễm”, ô nhiễm vì vô minh. Điều đó có nghĩa là nó không chỉ không bền lâu, mà còn không đem lại sự mãn nguyện. Chúng ta thấy hạnh phúc khi ăn một bữa ăn ngon và no nê, nhưng nó không kéo dài, không loại bỏ vấn đề đói khát mãi mãi. Ngoài ra, càng ăn nhiều thì mình phải càng hạnh phúc hơn, nhưng nó không phải như vậy. Nếu ăn nhiều quá thì mình sẽ bị bệnh. Ngoài ra, khi hạnh phúc này kết thúc thì không có gì chắc chắn về những gì sẽ xảy ra sau đó. Chúng ta có thể thấy vui về điều gì khác, hay có thể không vui, hoặc chỉ trung lập. Chúng ta không thể tìm thấy bất cứ sự an toàn nào từ hạnh phúc thoáng qua này, nên đó là một vấn đề. Ta có thể tận hưởng niềm hạnh phúc thoáng qua như vậy, nhưng nó không phải là điều thật sự giải quyết tất cả những vấn đề của mình. Mình luôn muốn nhiều hơn và nhiều hơn nữa.

Loại vấn đề thật sự thứ ba là kinh nghiệm mà qua đó, mình có cảm giác trung lập. Chúng ta đi ngủ và cảm thấy trung lập, không có nhiều việc xảy ra. Nhưng điều đó cũng không giải quyết được vấn đề của mình, vì ta không thể ngủ mãi.

Một trong những cảm giác này, hạnh phúc, bất hạnh hay trung lập, sẽ đồng hành với từng khoảnh khắc của sự hiện hữu trong luân hồi của chúng ta. Đây là những gì Đức Phật mô tả như vấn đề thật sự, không phải chỉ là vấn đề tôi không tìm được việc làm. Điều rất quan trọng để nhận ra là chúng ta đang nói về mỗi một khoảnh khắc, không chỉ đôi khi.

Tất cả những kinh nghiệm có vấn đề trong đời sống xuất phát từ một nguyên nhân. Trên cơ bản thì nguyên nhân của những kinh nghiệm có vấn đề này là nghiệp và phiền não. Hãy để chúng ở đó. Khổ đế là nghiệp trổ và tập đế là nghiệp; nên diệt đế là sự chân diệt của nghiệp và phiền não, và đạo đế hay đạo lộ trong tâm thức là sự chứng ngộ, đưa đến chân diệt. Do đó, nghiệp là một chủ đề rất trọng yếu trong giáo lý nhà Phật, nên việc hiểu nó là gì là điều rất quan trọng.

Top