Luyến Ái: Đối Phó Với Phiền Não

Phiền não vì luyến ái với người khác khiến ta mất đi sự an lạc và tự chủ. Với tâm luyến ái, ta sẽ phóng đại những phẩm chất tốt đẹp của một người nào đó, chẳng hạn như ngoại hình của họ, và biến họ thành một đối tượng mà mình bám lấy và không muốn buông bỏ. Tuy nhiên, nhờ các pháp thiền khác nhau mà ta có thể khắc phục tâm luyến ái, và phát triển mối quan hệ lành mạnh với người đó.

Vô minh là cội nguồn của tất cả phiền não, là nguyên nhân sâu xa nhất của chúng. Vô minh có thể là về nhân quả - ảnh hưởng mà hành vi của chúng ta tạo ra - hoặc vô minh về thực tại. Vô minh về nhân quả thường được mô tả là yếu tố chịu trách nhiệm cho hành vi phá hoại và làm điều sai trái. Tuy nhiên, vô minh về thực tại, về tình huống, có thể tiền ẩn đàng sau bất kỳ loại hành vi nào, có tính xây dựng hay phá hoại. Vì vậy, nếu muốn thấy cách vô minh ẩn tàng trong phiền não của mình như thế nào thì cần phải xem xét nhiều hơn về tâm vô minh về tình huống, vô minh về thực tại.

Hiện nay, chữ “thực tại” là một từ hài hước. Nó có thể có rất nhiều ý nghĩa khác nhau. Chữ thường được sử dụng là “chân lý”, sự thật về điều gì đó. Có hai chân lý (nhị đế) về bất cứ điều gì. Có một chân lý tương đối, thông thường hoặc thiển cận về điều gì có vẻ như vậy, và chân lý sâu sắc nhất về cách mà điều gì tồn tại. Không phải là một chân lý thì đúng hơn những chân lý khác, như chữ “mức độ” của chân lý có thể ám chỉ. Cả hai đều đúng. Tôi không thích sử dụng thuật ngữ “tuyệt đối”, liên quan đến chân lý thứ hai của nhị đế, vì tuyệt đối giống như là nó đúng hơn so với cái kia. “Sâu sắc nhất” là chữ mà tôi thích sử dụng hơn. Thế thì nhị đế chỉ là chân lý thiển cận về điều gì có vẻ là như vậy, và chân lý sâu sắc nhất, cách mà điều đó tồn tại.

Top