Khai Triển Về Bồ Tát Giới 1-3

Khi thọ bồ tát giới thì mình hứa sẽ kềm chế hai loại hành vi. Tuy hai loại hành vi này thường được gọi là bồ tát giới trọng và bồ tát giới khinh trong ngôn ngữ phương Tây, nhưng đó không phải là thuật ngữ thật sự mà chúng được gọi trong ngôn ngữ chánh gốc. Có mười tám hành vi, nếu như vi phạm, thì sẽ trở thành một sự “suy đồi căn bản”. Một sự “suy đồi căn bản” có nghĩa là mất bồ tát giới, và nó được gọi là một sự “suy đồi”, vì nó sẽ khiến cho sự phát triển tâm linh của mình suy giảm, và cản trở việc phát triển những phẩm chất tốt đẹp. Nó được gọi là “căn bản”, vì đây là căn nguyên phải được đoạn trừ. Ta muốn nhổ cái rể, là điều sẽ khiến cho mình ngã gục. Đó là lý do nó được gọi là như vậy, theo các luận giải. Vậy thì nói ngắn gọn là ở phương Tây, chúng ta gọi nó là bồ tát giới trọng, nhưng thật ra là mình đang thệ nguyện sẽ tránh 18 sự suy đồi căn bản.

Sau đó, có 46 loại “hành vi sai lầm” (bản dịch theo nghĩa đen của thuật ngữ), và chúng thường được gọi là “bồ tát giới khinh”. Nếu như mình phạm một trong những bồ tát giới trọng, cùng với tất cả các yếu tố cần thiết để mất giới, thì sẽ mất giới nguyện trong dòng tâm thức. Điều này nghe không hay trong tiếng Anh, tôi xin lỗi, nhưng có lẽ bạn có khái niệm về điều này. Nói cách khác là có một số yếu tố phải có mặt, đó là bốn yếu tố, và nếu như chúng có mặt trong thái độ của mình, khi mình phạm một trong những trọng giới này, thì sẽ mất tất cả giới nguyện trong dòng tâm thức, và không còn bồ tát giới nữa, ngoại trừ hai trường hợp ngoại lệ. Trường hợp ngoại lệ là hai giới mà bạn không cần có bốn yếu tố đó; nếu như bạn phạm một trong hai giới này, thì sẽ mất giới ngay. Đối với những hành vi sai lầm này thì ngay cả khi bốn yếu tố đều hội tụ, bạn vẫn không mất bồ tát giới. Đó là sự khác biệt.

Nhân tiện đây, tôi nên đề cập là trước đây, chúng ta đã nói rằng mình sẽ thọ bồ tát giới cho tất cả mọi kiếp, cho đến khi giác ngộ. Nếu như tôi đã thọ giới trong đời này, và nếu như bốn yếu tố đều có mặt đầy đủ, thì tôi sẽ mất giới trong dòng tâm thức. Nhưng nếu như bốn yếu tố này đã hội tụ đầy đủ trước khi tôi thọ giới trong kiếp này, thì mình sẽ không mất bồ tát giới, mà việc thọ giới lần đầu tiên trong đời này sẽ củng cố những giới mình đã thọ trong những kiếp trước.

Vậy thì hãy xem những sự suy đồi căn bản này là gì, cái gọi là “bồ tát giới trọng”. Dù mình có thể thấy nhiều luận giải và giảng giải khác nhau về chúng có thể hơi khác biệt trong phần nhấn mạnh về điểm nào, nhưng chúng ta sẽ theo dõi luận giải của Tông Khách Ba (Tsongkhapa). Nhân tiện đây, có một số truyền thống về bồ tát giới, xuất phát từ các kinh điển khác nhau của Đức Phật, nên truyền thống mà người Tây Tạng noi theo là một trong những truyền thống Ấn Độ, xuất xứ từ một bộ kinh (xin lỗi là tôi đã không tìm tựa đề và nhớ tên của bộ kinh này), nhưng các truyền thống Trung Quốc và các truyền thống bắt nguồn từ truyền thống Trung Quốc có một phiên bản bồ tát giới khác, bắt nguồn từ một bộ kinh khác, giống như các truyền thống giới luật trong Tăng đoàn (Vinaya) được các truyền thống Tây Tạng và Trung Quốc noi theo thì hơi khác nhau. Mặc dù trong Phật giáo Nguyên thủy (Theravada), và có lẽ các truyền thống Tiểu thừa khác cũng vậy, thì người ta cũng khẳng định là có chư Bồ tát, và trước khi trở thành một vị Phật thì bạn là Bồ tát, nhưng đó không phải là đường tu mà hầu hết chúng ta sẽ noi theo; và tôi không bao giờ nghe nói về một phiên bản bồ tát giới trong Phật giáo Nguyên thủy mà những vị Bồ tát như vậy sẽ thọ giới. Chắc chắn là Phật giáo Nguyên thủy cũng có những câu chuyện về Đức Phật trong những tiền kiếp.

Nói về 18 bồ tát giới trọng thì đây là 18 hành vi bất thiện, sẽ đưa đến một sự suy đồi căn bản, nếu như mình vi phạm chúng với tất cả các yếu tố hội tụ đầy đủ. Đối với mỗi một điều này thì phải hiểu rằng có một số điều được quy định, được nêu ra, về mặt nó có ý nghĩa gì.

Top